Ca Cổ Nhớ Quê _ Nghệ Sĩ Hoa Phượng _ Đoàn Cải Lương Hương Tràm Cà Mau _ TG Nguyễn Trung Nguyên

Описание к видео Ca Cổ Nhớ Quê _ Nghệ Sĩ Hoa Phượng _ Đoàn Cải Lương Hương Tràm Cà Mau _ TG Nguyễn Trung Nguyên

#nsHoaPhuong #CaCo #NgheCaCo #CaCoHay
Bài ca cổ: Nhớ quê - Soạn giả: Nguyễn Trung Nguyên.
Nghệ sĩ trình bày: Hoa Phượng - NSƯT - HCV THT 2000 - Đoàn CL Hương Tràm - Cà Mau.
Trích trong chương trình ca cổ Khúc hát đồng bằng của đài VTVCantho.

Lời ca (@Nghi Trần Hồng cung cấp):
Ngâm lối:
Ầu ơ, gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng, về sông ăn cá, về đồng ăn cua. Câu hát bà ru bay theo trọn tuổi thơ, theo suốt cả 1 đời quắt quay miền nhớ.

Câu 1:
Đã xa lắm rồi một miền quê yêu dấu, cái xóm nhỏ rạ rơm dăm ba mái lá, ngó ra con kinh nghiêng chắt nước mát lên... đồng.
Đó là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời. Nơi có tiếng tu hú gọi bầy tao tác, có ngay ngáy mùi bùn trong ụ rơm tươi. Ngoại mắc võng ru tôi dưới bụi tre già. Ngọn gió trưa hè man mác đong đưa. Thấp thoáng trong câu ca dao dáng mẹ tảo tần, cùng bóng bà liêu xiêu đưa tôi vào giấc ngủ.

Câu 2:
Ngọn gió đồng sâu thổi suốt 1 thời thơ trẻ, gió đẩy gió đưa cua còng đắp đổi. Bụng mẹ cưu mang, hương đồng nuôi tôi lớn thành người. Thời gian bay theo mùi thơm của râu bắp trổ cờ. Tôi xa quê suốt quãng đời lận đận. Đêm trằn trọc xứ người nhớ tiếng cá quẫy bờ sông. Nhớ đám lục bình xuôi ngược nổi trôi, nhớ tiếng cục tác của con gà nhảy ổ. Nhớ mảnh trăng gầy đêm bạc liêu chén rượu, câu tứ đại tơ chùng ai oán thiết tha.

Lý qua cầu:
Lòng nghe, bao nhớ thương cho vừa. Quê mình xa quá đã từ lâu, nước mắt tuôn rơi. Nhịp đời mưu sinh theo dòng trôi tháng năm miệt mài. Miền quê thơ ấu năm xưa giờ xa xôi quá, nay đã rời xa người ơi, tiếc nhớ bao ngày tháng qua rồi.

Câu 5:
Tôi xa Bạc Liêu, xa giọng hò bên sông thẳm sâu trong ký ức, xa chiếc áo bà ba khăn rằn quen thuộc, bụi đường xa phủ mờ lời hứa hẹn quay... về.
Gọi 2 tiếng Bạc Liêu nghe sao tha thiết vô cùng. Vuốt mặt bao lần cũng không vơi nỗi nhớ, bàn tay xòe chưa đếm đủ cơn mơ. Thèm 1 lần trở lại cánh đồng xưa, lật đất cày lên mà gọi hồn cố thổ. Được nằm ngủ thỏa thuê giữa lòng quê nhân hậu, ăn miếng cơm thơm với rau đậu tương cà.

Câu 6:
Xa quê mấy chục năm rồi, nhớ da diết nhớ bồi hồi bến sông. Nhớ mùa cá nhảy trên đồng, nhớ mùi bần chín mặt sông trắng đầy. Mỗi khi nhắc về Bạc Liêu nỗi nhớ lại chồng thêm nỗi nhớ, cứ cồn cào xót ruột xót gan. Hẹn 1 ngày sẽ trở lại quê hương, nhặt hạt muối mặn đặt lên đầu lưỡi mà nghe nước mắt tuôn trào. Càng đi xa lại càng muốn quay về, cái thẻo đất nơi mình chôn nhau cắt rún. Dù có gởi xương nơi quê người xứ lạ, hồn vẫn vọng về 2 tiếng quê ơi.

Комментарии

Информация по комментариям в разработке