Brought to you by dichnhac.com! Thanks to YuChen@JVN!
Watching at 720p for best quality!
----
.
.
.
.
Ngày xưa dịch bài này là vì ý thik, vì Hebe ... Ai ngờ, bây giờ từng câu, từng câu đều gắn với bản thân. Ko bất ngờ, cũng ko đau buồn như bản thân từng tưởng tượng, có lẽ là đã quen rồi. Chỉ là lần này có chút khác biệt, nên cứ mãi để tâm. Chỉ trong vòng mấy ngày mà bản thân mất đi 3 thứ quan trọng. 1 nơi tôi hằng yêu quý, quen thuộc hơn cả nhà gần 4 năm, 1 người luôn bên tôi để tôi tựa vào suốt 4 năm trời và 1 thứ là tương lai mà tôi hằng mong ước. Là do tôi ko biết nắm giữ hay là 4 năm đủ để con người ta biết nhìn thẳng vào thực tế tàn khốc và phũ phàng.
"Bầu trời âm u dường như muốn khóc than vậy
Kể từ lúc rời xa em, anh cũng chẳng cảm thấy tự do hơn trước
Mùi ẩm ướt của không khí, làm lộ ra khoảng cách giữa hai ta
Cái kết đau lòng đâm sâu vào trái tim anh, tựa như hơi thở chẳng có cách nào dừng lại
Quyển nhật ký úa vàng đựng trong ngăn kéo, xóa nhòa đi ký ức của hai ta
Nụ cười ấy của em đẹp tựa như mùa hạ
Quá khứ của anh và của em rồi cũng dần bị lãng quên theo thời gian
Tình yêu thiếu dưỡng khí quá lâu, giọt nước mắt vụng về từ con tim lại quá nhiều
Anh biết cả anh và em đều không ai có lỗi
Chỉ là chúng ta quên mất cách để rút lui
Đã cùng nguyện lòng tin vào lời thề son sắt
Nhưng rồi lại để thời gian phủi mờ thành hư không
Anh biết rằng chúng ta không ai có lỗi
Chỉ là chia tay có lẽ sẽ tốt hơn
Tình yêu đẹp nhất ... Chỉ còn mãi tồn tại trong ký ức của anh"
Anh à, em biết 2 ta không hợp nhau, chỉ là những ngày tháng mơ mộng nên anh luôn cố tin vào cái ngày mai tươi sáng, ngày mai mà ko ai biết nó sẽ như thế nào ... nên dù ko tin em cũng luôn theo anh. Nhưng bây giờ, có lẽ 2 ta đều đủ lớn để hiểu chuyện tương lai vốn mịt mù cách trở. Có lẽ, ngay từ khi bắt đầu đã là một sai lầm, chúng ta cứ chia tay rồi lại quay về nhưng mỗi lần đều chỉ như là những con người cô đơn tìm đến nhau. Hôm trước em xem một bộ phim và thấy họ ngờ ngợ như hai ta, nhưng họ khác chúng ta vì họ yêu nhau thật lòng nên dù cô gái có qua tay chàng trai khác thì cuối cùng họ vẫn về với nhau. Còn chúng ta, dường như đều là sự lợi dụng lẫn nhau, em luôn cần anh và tin vào anh nhưng ko bao giờ tin những việc anh làm; anh thì luôn cho rằng hiểu em, hiểu hơn cả chính bản thân em, nhưng thực ra đó chỉ là 1 mớ bòng bong trước mắt lúc ẩn lúc hiện. Cuối cùng chúng ta cũng đi được đến hồi kết, nó ko đẹp như giấc mộng của anh, cũng không hoang tàn như cơn mê em thường thấy, nó bình lặng đến bình thường như chúng ta vẫn bình yên đi trong cuộc đời của nhau, ko níu kéo, ko giằng xe, ko khóc than, ko j cả... tất cả chỉ là sự im lặng. Từ khi sinh ra đến giờ, có lẽ ngoài gia đình, ko ai tốt vs em bằng anh, nhưng em lại ko thể tốt vs anh như vậy, chuyện tình yêu khi kết thúc thì đâu còn có thể nói là lỗi của ai. Đến và đi, chúng ta chia tay nhau ko phải lần đầu nhưng em biết lần này lại là lần cuối của 2 ta - là lần đầu tiên anh nói câu chia tay trước, em biết rằng anh cũng đã suy nghĩ kỹ rồi. Ko còn là ai đúng ai sai, chỉ là duyên đã cạn, ai nói trước thì cũng chỉ là thế thôi. Gần 4 năm quen biết anh, được anh lo lắng, bảo vệ, nhiều khi còn là chiều chuộng quá đáng, được trải nghiệm mọi điều bản thân mong muốn cùng anh ... tiếc là những điều anh muốn em đều ko làm đc. Cảm ơn anh, tuổi thanh xuân của em ...
Информация по комментариям в разработке