Cách Tán Gái Xinh Hiệu Quả 100% ☑ Dành Cho Những Thanh Niên Ế Tỷ Năm 😂 - past 3

Описание к видео Cách Tán Gái Xinh Hiệu Quả 100% ☑ Dành Cho Những Thanh Niên Ế Tỷ Năm 😂 - past 3

link nhạc đây nhé cả nhà và đây cũng là kênh nhạc mình sẽ cập nhật dần nhạc bên này mòng cả nhà ủng hộ mình nhá :
   • Những Bản Nhạc Buồn Tâm Trạng 🎵 Nên N...  

Hôm nay bỗng nhiên tôi lại muốn viết lên những câu chuyện, câu chuyện của đời tôi, cuộc đời của cô bé có tên Linh, một cái tên khá đẹp và lung linh phải không?
Cuộc đời với biết bao sóng gió của tôi bắt đầu cũng như những đứa trẻ khác mà thôi, tôi được sinh ra vào cái thời chỉ mới bắt đầu hòa bình không lâu, lúc đó cuộc sống vẫn còn khó khăn về mọi mặt, được nghe Mẹ kể về cái thời kỳ chiến tranh rồi đến hòa bình, hình như tôi cũng đã thấm và cảm nhận được không ít những nhọc nhằn vất vả mà Mẹ tôi phải chịu, chín tháng mười ngày khi mang thai tôi, Mẹ vẫn phải làm đủ mọi việc nặng nhọc, có lẽ ở trong bụng Mẹ tôi cũng cảm nhận được cái nhọc mà Mẹ tôi đang phải chịu, tôi lại ngoan ngoãn hơn chẳng quấy Mẹ mệt thêm, Mẹ phải làm lụng suốt đến khi sinh tôi ra, ăn không no, mặt không ấm, đi làm về chỉ có rau chấm muối hột, Mẹ bảo thời ấy nhà tôi nghèo khó khăn vô cùng, chẳng có gạo nấu cơm, chỉ có rau lang luộc chấm muối mà thôi.
Nhọc nhằn là thế, mồ hôi Mẹ đã đổ biết bao nhiêu khi vừa mang tôi trong bụng, vừa làm lụng suốt ngày, chín tháng mười ngày...

Rồi thì cũng đến lúc tôi chào đời, khi sinh tôi ra, bao nhiêu niềm vui vỡ òa trong Ba trong Mẹ tôi, thật không tả xiết được niềm vui vô bờ của Ba Mẹ.

Mẹ kể tôi nghe, tôi là đứa bé khá dễ thương bụ bẫm, ai nhìn cũng muốn ôm vào lòng, có lẽ lúc đó Ba Mẹ tôi cũng thầm vui khôn xiết, nhưng niềm vui kéo dài vỏn vẹn chỉ được hai tháng, cũng như mọi ngày, một hôm tôi được bế từ trong nôi ra, tôi đã khóc rất nhiều, ai có hò, có ẵm thì tôi cũng không chịu nín, cứ khóc mãi, Ba Mẹ đưa tôi đến viện khám thì, được chẩn đoán.

Tôi... một đứa bé khỏe mạnh bỗng nhiên lại mắc bệnh xương thủy tinh, một căn bệnh mà chưa ai hiểu rõ về thời kỳ ấy, từ lần đó thì rất nhiều lần chân tôi bỗng nhiên đau rồi đi viện, cả tay cũng chẳng cầm nắm được thứ gì quá nặng.

Lúc đó tôi chỉ mới có mấy tháng tuổi, chưa nhận thức được gì cả, nhưng đến khi bốn năm tuổi thì hình như tôi đã nhận thức được một ít về cuộc sống của bản thân, về căn bệnh mà tôi mắc phải, mỗi lần đau đi viện tôi khóc gào lên vì đau đớn, Ba Mẹ bế tôi từ nhà đến viện, bế nguyên một tư thế chẳng dám nhúc nhích vì sẽ làm tôi đau, bế đến nơi thì tay Ba Mẹ cũng tê buốt chẳng nhấc lên được, tôi cảm nhận được chứ, nhưng đau quá tôi chẳng quan tâm gì nữa, hầu như suốt tám năm, năm nào tôi cũng phải ở trong viện, cứ mỗi lần từ viện ra Mẹ lại tập cho tôi đi, đi được tôi vui mừng vô cùng, nhưng chẳng được lâu thì lại phải vô viện, đôi chân yếu ớt kia chẳng trụ được một vài tháng.

Càng lúc tôi lại càng yếu đi, đến khi không tập được nữa thì tôi chỉ có thể lớt giữa nhà, ai nhìn vô cũng thấy kỳ lạ, mỗi khi có ai nhìn tôi lại giả vờ làm ngơ ngồi im một chổ mà không lớt nữa, tay tôi cầm cái ghế ngồi, lúc đó người ta gọi nó là đòn, tôi cầm đòn và lớt đi quanh nhà thôi, năm đó cũng khá hơn trước là có gạo ăn, nhà tôi trồng ớt, trồng đậu, mỗi khi Mẹ đi hái ớt hay nhổ đậu thì lại mang tôi theo, trải một cái bao cho tôi ngồi giữa đó.

Còn khi đi chợ, gánh nguyên một gánh ớt, còn phải bỏ tôi vô rổ mà gánh đi, chắc vai Mẹ đau và nặng lắm, đến chợ người ta gần về hết thì Mẹ cũng chưa bán hết, đói bụng cũng chẳng dám mua gì ăn, tới gánh bán đậu hủ Mẹ mua cho tôi chén đậu hủ, còn Mẹ thì chỉ húp cái chén nước đậu mà người ta cho thôi, tôi vẫn nhớ, lúc đó nếu cầm tay người lớn thì tôi vẫn đi được, có lần đi chợ Mẹ mua cho tôi đôi dép màu đỏ, hơi cao gót một chút thôi, nhưng tôi lại rất thích, cứ hình dung đó là đôi giày cao gót mà thấy người ta hay đi, trong lòng cứ mừng vui vì được mua cho đôi dép đẹp, niềm vui chẳng được lâu thì tôi lại đau, lại những ngày dài nằm trong viện, mỗi lần như vậy Ba Mẹ vay mượn khắp nơi để có tiền lo cho tôi, mỗi bữa ăn trong viện Mẹ mua cho tôi cơm với thịt hay cá, còn của Mẹ chỉ có rau, tôi bỏ thịt cho Mẹ ăn thì Mẹ bảo không thích, nhưng thật ra đang nhường cho tôi, vì không có tiền mua nhiều chỉ mua cho mình tôi ăn thôi.

xem các phần khác tại đây : https://bit.ly/2D2sR03
xem những thằng nguy hiểm nhất hành tinh tại đây : https://bit.ly/2S1qpkZ
xem những tin nhắn troll gái tại đây :
https://bit.ly/2WC6xDD

làm ơn mọi chi tiết bản quyền xin các admid liên hệ gmail :
[email protected]
..... xem tiếp tai đây : https://www.truyenngan.com.vn/tam-su/...

Комментарии

Информация по комментариям в разработке