ĐỀN THỜ QUAN HOANG MƯỜI

Описание к видео ĐỀN THỜ QUAN HOANG MƯỜI

Đền thờ Quan Hoàng Mười từ lâu đã nổi tiếng với vẻ uy nghiêm và linh thiêng. Tương truyền rằng, ngôi đền này là nơi ngự của Quan Hoàng Mười, một vị thánh có quyền năng bảo hộ nhưng cũng đầy nghiêm khắc với những kẻ xúc phạm.
Câu chuyện bắt đầu vào một đêm tháng Chạp, khi một nhóm bạn trẻ quyết định đến thăm đền để thử "thám hiểm" theo lời thách đố. Trời tối mịt, và màn sương dày đặc phủ xuống bao quanh ngôi đền như muốn cảnh báo điều gì đó. Trước khi bước vào, họ không quên lẩm bẩm cười cợt, cho rằng đây chỉ là một ngôi đền cổ xưa, không đáng sợ như mọi người vẫn đồn thổi.
Ngay khi bước qua cổng đền, một luồng gió lạnh thổi qua khiến cả nhóm rùng mình. Họ cảm thấy không khí như đặc quánh lại, mỗi bước chân vang vọng một cách kỳ lạ trong không gian tĩnh lặng. Tiếng chuông từ điện chính bỗng ngân lên, mặc dù không ai nhìn thấy bất kỳ ai rung chuông. Một người trong nhóm lẩm bẩm, "Chỉ là gió thôi," nhưng dường như ngay cả chính anh ta cũng không tin vào lời mình.
Họ tiến sâu vào điện chính, nơi bức tượng của Quan Hoàng Mười uy nghi sừng sững. Bỗng một trong số họ cảm thấy có bàn tay vô hình đặt nhẹ lên vai. Khi quay lại, anh không thấy ai phía sau. Mọi người bắt đầu cảm thấy lo lắng và muốn quay về, nhưng vừa lúc ấy, bức tượng Quan Hoàng như sống dậy, đôi mắt như nhìn thẳng vào từng người với ánh nhìn sắc lẹm. Một giọng nói trầm, vang vọng từ hư không: "Kẻ nào dám xúc phạm ta?"
Cả nhóm hoảng hốt bỏ chạy ra ngoài, nhưng dường như cổng đền đã biến mất. Họ chạy mãi, chạy mãi trong vòng lặp vô tận, cứ ngỡ đã ra đến cổng, nhưng rồi lại quay trở về chính điện, đối diện với bức tượng Quan Hoàng Mười. Trong lúc tuyệt vọng, một người trong số họ quỳ xuống, thành tâm cầu xin sự tha thứ. Và khi tất cả họ cúi đầu, một luồng sáng nhẹ tỏa ra từ tượng Quan Hoàng, như một dấu hiệu của sự khoan dung.
Khi ngẩng đầu lên, cả nhóm phát hiện mình đang đứng ngoài cổng đền, gió đã ngừng thổi, và màn sương tan biến. Không ai dám ngoái đầu nhìn lại. Từ đó, nhóm bạn không ai dám nhắc lại chuyến "thám hiểm" định mệnh ấy nữa, chỉ thỉnh thoảng, khi có ai nhắc về đền thờ Quan Hoàng Mười, họ lại lặng lẽ thở dài, đôi mắt ánh lên nỗi sợ hãi khó nói thành lời.

Комментарии

Информация по комментариям в разработке