Trăng chiều & Ru con mùa đông (Đặng Hữu Phúc - Phan Đan 1987) - Ái Vân

Описание к видео Trăng chiều & Ru con mùa đông (Đặng Hữu Phúc - Phan Đan 1987) - Ái Vân

CẦM TAY EM NÓI MÙA THU THẦN TIÊN

Nắng chưa kịp tàn
Nắng buông dịu dàng, từng tia nắng mong manh
Ánh sao mặt hồ
Phía Đông nhạt nhòa, lời ai thoáng xa xôi

Bóng em ngời sáng
Đóa hoa màu trắng, khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín
Giấc mơ màu tím, bước chân hoàng hôn

Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên...

Vào cuối những năm 1980, những giai điệu của Trăng chiều hay Ru con mùa đông trình làng, mang đến không gian âm nhạc Hà Nội một cảm thức lãng đãng, nhẹ nhõm, đặc biệt tinh tế. Không phải là những bài ca phức tạp kiểu kinh viện, cũng không phải là những bài hát tiết tấu mạnh với gu giọng trầm khàn có ảnh hưởng mạnh từ Sài Gòn mang ra, mà là những bài ca cần một chất giọng tinh tế, mơ màng, trong trẻo. Nói một cách khác, Trăng chiều hay các bài romance của Đặng Hữu Phúc thời kỳ này như một chiếc bình pha lê rất mỏng, cần những bông hoa mềm mại và đôi bàn tay khéo léo để cắm chúng vào mà không làm vỡ. Dĩ nhiên, người hát đầu tiên và cũng được xem như ghi dấu ấn sâu đậm nhất của các bài ca về Hà Nội đặc trưng này chính là nàng thơ Ái Vân của Đặng Hữu Phúc.

Loạt bài ca trong chùm sáng tác các bài romance cho đàn piano được Đặng Hữu Phúc sáng tác khoảng 1986-1987 và được công bố trong một vài buổi biểu diễn tại Hội nhạc sĩ Việt Nam tháng 5/1987. Ái Vân lúc này đang ở giai đoạn đỉnh cao sự nghiệp đã làm trọn vẹn vai trò chuyển tải cái đẹp trong cả giai điệu lẫn ca từ. Đặng Hữu Phúc về sau cũng bày tỏ ý kiến cho rằng Ái Vân là người hát thành công nhất, bên cạnh các giọng ca khác về sau như Kim Phúc, Minh Thúy, Thanh Lam, Mỹ Linh, Lan Anh... Được xem như một tác giả khó tính và có yêu cầu khắt khe về kỹ thuật thanh nhạc, Đặng Hữu Phúc gần đây mới ra mắt album tác giả đầu tiên - Phác thảo mùa thu với giọng ca trẻ Hoàng Quyên.

Phan Đan - tác giả phần lời - là một gương mặt thơ đặc biệt của Hà Nội thời những năm 1980. Ông ít tham gia các sự kiện văn chương nhưng để lại một giọng thơ cá tính, nhưng là một cá tính trữ tình chắt lọc, cô đọng, không dàn trải nhưng mênh mang một ý niệm không gian. Không gian trong thơ Phan Đan là một không khí Hà Nội có nhiều ảnh hưởng của khí hậu, những buổi sớm mùa đông se sắt, những cơn mưa chiều thu với những vũng nước ven hè đầy lá rụng... và những người đẹp hư ảo. Ngoài loạt bài hát của Đặng Hữu Phúc mà Phan Đan là tác giả phần lời, ông còn là tác giả bài thơ Phía tối tâm hồn tôi do Phú Quang phổ nhạc, cũng là một ca từ ấn tượng:

Phía tối tâm hồn tôi, chìm đắm bao con đò xưa
Phía tối tâm hồn tôi, chàng Trương Chi gác nhịp chèo...

- Một thời Hà Nội hát

Комментарии

Информация по комментариям в разработке