LỜI DẶN SAU CÙNG CỦA LÃO HÒA THƯỢNG TỊNH KHÔNG DÀNH CHO ĐỆ TỬ
❖ Thời gian: Ngày 18 tháng 1 năm 2020
❖ Địa điểm: Chùa Cực Lạc Đài Nam
❖ Duyên khởi: Giảng pháp kinh Vô Lượng Thọ.
❖ Việt dịch: Ban biên dịch Pháp Âm Tuyên Lưu
➢ Nghe và tải pháp âm MP3: https://ph.tinhtong.vn/Home/MP3?p=MP3...
➢ Tải văn bản Word: https://ph.tinhtong.vn/FTP/PDF%20DOC/...
Nội dung văn bản:
Hòa thượng: Quan trọng nhất là chuyên.
Người nghe: Chuyên, dạ!
Hòa thượng: Chuyên rồi thì tâm lực mới tập trung,
sẽ sinh ra sức mạnh,
sau này bản thân tu học và giúp đỡ người khác.
Quan trọng nhất vẫn là buông xuống được.
Có một thứ không buông xuống được,
thì trước nhất, nó chính là chướng ngại.
Bao nhiêu người dụng công rất đắc lực,
đến giây phút cuối cùng vẫn là không xong.
Nguyên nhân là gì? Chính là chỗ này.
Phải buông xuống triệt để,
thân tâm, thế giới này là giả, chẳng phải thật.
Chỉ có niệm Phật cầu sanh Tịnh độ mới là thật.
Tôi nắm chặt lấy cái thật này,
cái không phải thật thì tôi đều không cần, công phu bèn đắc lực.
Thế gian này là giả.
Mỗi phút mỗi giây trôi qua sẽ không trở lại,
cái ở ngay trước mắt cũng là giả, không phải thật.
Đừng nắm lấy cái giả, phải nắm chặt cái thật.
Bao nhiêu sự việc chúng ta làm,
là làm vì chúng sanh.
Chúng sanh đã chấp trước trong thời gian quá dài,
nên không dễ gì buông xuống, đã thành thói quen rồi.
Chúng ta nhìn thấy điều này,
chúng ta cũng có thể làm được,
đó chính là nhất môn thâm nhập.
Nhất môn thâm nhập chính là một câu Phật hiệu,
bảo đảm bạn thành tựu.
Những thứ khác, những thứ phụ trợ, phụ trợ cho việc tu,
đa phần đều dành cho người không buông xuống được,
đó là nói phương tiện, chẳng phải chân thật.
Thật và giả, nhất định phải phân định cho rõ ràng.
Phải nắm chặt cái thật, cái giả phải buông xuống.
Cảnh giới bên ngoài toàn là giả.
Câu Phật hiệu này,
và tâm thanh tịnh là thật.
Không có thứ gì trên thế gian này là thật,
đều nên buông xuống.
Buông xuống thì tâm liền thanh tịnh.
Tâm thanh tịnh tương ưng với Tịnh độ.
Như vậy là đúng, công phu bèn đắc lực.
Người thành công thì tâm địa thanh tịnh.
Bất luận nói điều gì cũng đều là phương tiện mà nói.
Nói thật ra thì một câu cũng chẳng có,
đó là sự thật, trong đây có đạo vị của thiền,
vào được cảnh giới này thì tốt!
Vào cảnh giới này rồi thì cùng với tâm là tâm tâm tương ưng.
Pháp môn niệm Phật cũng không rời nguyên tắc này,
ở trong đây sinh ra pháp hỷ.
Pháp hỷ sung mãn.
Người nghe: Điều này đệ tử có chút thể hội nho nhỏ.
Hòa thượng: Phải, phải!
Người nghe: Khi con giảng An Sỹ Toàn Thư
và Cảm Ứng Thiên,
chỉ có một người quay phim mà thôi,
anh quay phim và con.
Bản thân con giảng rất say sưa,
giảng liên tục hai tiếng đồng hồ,
sao mà đã hết thời gian rồi!
Điều sư phụ nói,
con đã thể hội được một chút,
đó chính là pháp hỷ sung mãn.
Nếu cố ý giảng hay chuẩn bị giảng
thì ngược lại không giảng ra được đạo vị đó.
Hòa thượng: Đúng vậy.
Người nghe: Do vậy con giảng Cảm Ứng Thiên 5 năm,
so với hiện nay giảng An Sỹ Toàn Thư,
thì dù giảng thế nào cũng không mệt.
Hòa thượng: Điều quan trọng nhất, điều chân thật nhất
là tự tánh tự nhiên lưu lộ,
ngay trong cuộc sống thường ngày.
Người nghe: Con giảng tại niệm Phật đường ở Thượng Hải,
giảng Vô Lượng Thọ Kinh Lược Thuyết – tức Ngũ Trùng Huyền Nghĩa.
Trước tiên con giảng phần giải thích tên kinh.
Có một cư sỹ ở Thượng Hải đã nghe 10.000 lần
vẫn nghe không hiểu,
đã tụng 10.000 lần kinh Vô Lượng Thọ
mà cô ấy vẫn nghe không hiểu,
con dùng câu chuyện để dẫn dắt vào kinh
thì cô liền nghe hiểu.
Hòa thượng: Tốt lắm.
Mỗi người nhập môn đều không giống nhau,
do căn tánh không tương đồng.
Cái sợ nhất là ý niệm,
ý niệm, không sợ niệm khởi, chỉ sợ giác chậm./
#HTTinhKhong #HoaThuongTinhKhong #PSTinhKhong #PhapSuTinhKhong
Информация по комментариям в разработке