Karaoke vọng cổ | Chiều Nhớ | buồn man mác...

Описание к видео Karaoke vọng cổ | Chiều Nhớ | buồn man mác...

Vọng cổ - Chiều Nhớ (có lời kèm theo)
Tác giả: Huỳnh Ngọc Hương

--------------------

Phụng Hoàng 8 câu

Chiều thành đô mưa buồn giăng bít lối,
bước độc hành trên phố nhỏ mình... anh.
Lòng bâng khuâng tìm về kí ức,
nghĩ về em nghe tim lòng thổn thức.
Chốn cũ lối mòn, còn in dấu chân xưa.
Kỉ niệm chiều mưa,
mình tay trong tay, cùng chung lối chung đường.
Ước nguyện ngày sau cùng nhau xây hạnh phúc,
có tàng me già làm nhân chứng tình ta.
Nhưng ngày tháng trôi xa,
kỉ niệm phôi pha còn lại nỗi thương chờ.
Lối cũ không em cảnh vật cũng ơ thờ.
Đường phố đông vui, sao lòng anh đơn độc.
Em đã xa rồi, mà tôi vẫn đợi mong.
Hỏi mưa ơi! Bao giờ ngừng rơi hạt?
Để lòng ta bớt lạnh lẽo u sầu.
Gió chở về đâu, dòng tâm sự đong đầy.

Vọng cổ 1:

Phố nhỏ chiều nay lất phất mưa bay anh nhớ về kỉ niệm.
Nay lối cũ không em anh âm thầm đếm bước đi dưới tàn cây mình hẹn ước năm...nào.
Nhớ về em lòng xúc động dâng trào.
Con đường này ngày xưa mình chung lối, cũng trận mưa rào làm thấm ướt đôi vai. Em bảo rằng sợ duyên nợ phôi phai, lo chuyện tình ta ngày sau không đoạn kết. Là kẻ phong sương anh trăm đường xuôi ngược, sợ nẻo đường tình riêng mình em lẻ bước…

Nói dặm:

Mưa hay lệ làm ướt dầm vai áo,
Cơn gió nào vừa thổi lạnh qua tim.
Em ở đâu? Con phố nhỏ im lìm,
Nghe kỉ niệm tràn về trong nỗi nhớ.

Câu2:
Hỏi gió, gió lơi. Hỏi mưa, mưa ngỡ. Hỏi tàn cây, cây rủ bóng yên sầu.
Bởi vì đâu dang dở mối duyên đầu.
Băng ghế đá ngày xưa vẫn còn vương kỉ niệm, từng kí ức hiện về làm chết lịm tim côi. Em đâu rồi bỏ tôi lại chơi vơi, sao nỡ quên tôi mà tìm vui duyên khác. Phải chăng tôi là người hay phiêu bạc, nên mới nhận về niềm tẻ nhạt của tình yêu.

Lý son sắc:
Quay gót tôi trở về, nghe bước chân nặng nề.
Lời hẹn thề đã phai, người xưa giờ đổi thay.
Ai đã quên ai rồi, mà tim tôi vẫn không đổi dời.
Người ơi! Nhớ em rã rời, tình ơi cách xa ngàn khơi.
Nhìn mưa tã tơi bên đường, mà lòng anh nhớ thương đầy vơi.

Vọng cổ 5:

Quay gót cô đơn trở về căn gác trọ.
Nhìn những giọt mưa thưa còn đọng trên lối nhỏ anh tìm dấu chân xưa trên sỏi đá lu...mờ.
Thời gian ơi! Xin chậm lại từng giờ.
Hãy để cho tôi gói trọn niềm thương nhớ, những giây phút đợi chờ hò hẹn của đôi ta. Con đường nào còn in dấu em qua, giờ đã mờ xa dậm trường trong khoảng cách. Để chiều nay anh nơi này thầm trách, duyên phận gì đâu sao cay đắng đoạn trường.

Lý chiều chiều huế:

Giờ đây một mình, cô đơn lắng trong nỗi buồn.
Nghe bước ai vừa qua
anh ngỡ người yêu ngày xưa quay về nơi mình hẹn thề.
Trời đêm buông màn, mưa thôi cũng ngưng rơi hạt.
Theo bước chân nặng mang,
bao nỗi niềm riêng buồn thương dâng tràn duyên tình bẽ bàng.
Về xề câu 6:
Trời đã về đêm nghe sầu giăng tím lối, ngắm ánh sao rơi tôi tiếc chuyện tình đầu.
Kiếp phong trần cam chấp nhận bể dâu, hãy giữ cho nhau những gì trong kỉ niệm. Chúc em hạnh phúc vuông tròn, còn anh bước tiếp lối mòn không tên.

- Huỳnh Ngọc Hương -

Комментарии

Информация по комментариям в разработке