THANH NGA | MƯA RỪNG - TÂN CỔ GIAO DUYÊN | NĂM

Описание к видео THANH NGA | MƯA RỪNG - TÂN CỔ GIAO DUYÊN | NĂM

MƯA RỪNG
Sáng tác: Huỳnh Anh
Soạn giả: Hà Triều & Hoa Phượng
Thâu thanh: Thanh Nga
Hãng dĩa: Thanh Minh Thanh Nga
Cổ Nhạc: Út Trong - Văn Còn

ngày: ________

Cảm tác qua soạn phẩm ca kịch đường rừng “MƯA RỪNG” của Hà-Triều Hoa-Phượng, và do Nữ nghệ-sĩ THANH-NGA trình bày trong tuồng

Tân nhạc
Slow Rumba
Mưa rừng ơi! mưa rừng, hạt mưa nhớ ai mưa triền miên. Phải chăng mưa buồn vì tình đời, mưa sầu vì lòng người. Duyên kiếp không lâu...
Mưa từ đâu mưa về làm muôn lá hoa rơi tả tơi. Tiếng mưa gió lạnh lùa ngoài mành, lá vàng rời lìa cành gợi ta nỗi niềm riêng...
Ôi! ta mong ước xa xôi, nhưng đêm mãi cô đơn, gởi tâm tư về đâu? Mưa thương ai? Mưa nhớ ai? mưa rơi như nhắc nhở, Mưa rơi trong lòng tôi...
Mưa rừng ơi! mưa rừng. Tìm đâu hỡi ơi! bóng ngày xưa. Mỗi khi mưa rừng về muộn màng, bóng chiều vàng dần tàn lòng thương nhớ nào nguôi.

Nói lối
Tiếng hát sau cùng vừa chấm dứt.
Lòng K'Lai lạnh buốt tợ Mưa rừng.
Giọt mưa rơi như giọt lệ rưng rưng
Khi sơn nữ khóc tình tan vỡ...

Vọng cổ
1_Thầy Cai hãy về đi, nếu chiều mai trời không mưa tầm tã, thì K'Lai sẽ ra đứng trên đồi cao nhìn xuống trảng, để thấy vạn mái nhà của thầy Cai thấp thoáng trong khói... sương rừng. K'Lai sẽ nhớ lại từng nẻo tắt con đường mà mỗi ngày bốn lượt K'Lai đem cơm nước cho thầy Cai. Sau này thầy Cai còn ở đó hay không? Chứ ở đây khi chiều xuống hẳn trong buôn. Một mình K'Lai thui thủi lần theo những lối mòn để trở lại lều xưa vắng vẻ hoang tàn.

Nói Lối
Thầy Cai lên ngựa về đô thị
Cô gái rừng xanh trở lại rừng.
Nước cuốn bụi đợi tràn vực thẳm,
Mưa rừng sùi sụt lệ rưng rưng..

3_Thầy Cai ơi từ bấy lâu nay thầy Cai không thương mà thầy Cai không nói sớm, Để K'Lai ngày đêm hy vọng tưởng bóng... mơ hình. Nay biết được thầy Cai đã thương cô gái kinh thành. Chờ đến nay thầy Cai mới nói, thầy Cai nói làm chi cho vội, sao không đợi chừng đám cưới sẽ cho hay. Phải rồi, K'Lai biết thân K'Lai là sơn nữ làm sao sánh được với người biết dồi phấn thoa son, biết ăn nói làm sao cho thầy Cai mến chuộng vừa lòng...

4_Thầy Cai có về chợ thì thầy Cai ở dưới đừng lên nữa, dẫu biết rằng K'Lai thương thầy Cai hơn ngọn suối mành trong mát. Thương hơn căn nhà tranh xơ xác mà ba K'Lai đã cất trên mười mấy năm rồi. Nhưng K'Lai cố chôn vùi mối tình câm trong tuyệt vọng muôn đời. Để rồi mình K'Lai khổ đau hiu quạnh. Từ đây chỉ còn những cơn mưa mùa tới tấp làm buồn thảm cỏ cây, chốn rừng xanh hoa tàn bay lả tả và giọt mưa tuôn giục giã nước xa nguồn.

6_Trước khi về chợ thầy Cai muốn tặng K'Lai tấm hình nhưng K'Lai đã thương thầy Cai, thì dầu không có ảnh trong tay, K'Lai vẫn nhớ thầy Cai. Tưởng chừng thầy Cai đang ở trên rừng đang ăn cơm uống nước, đụt mưa dưới tàn cổ thụ hay nghe K'Lai thổi khèn bên bếp lửa. Thôi nhắc làm chi nữa, vì thầy Cai đã về chợ, về với ngựa xe với son phấn người Kinh, trong lúc K'Lai đang đứng trơ vơ giữa gió mưa rừng.
Thầy cai lên ngựa lâu rồi
K'Lai còn đứng lặng trên đồi ngó theo
Mưa rừng xứ Thượng đìu hiu
Em mang gùi nhỏ đựng nhiều nhớ thương...
**HẾT**

Vui lòng không sao chép, re-upload dưới mọi hình thức.
Mọi hành vi sao chép, re-upload có thể dẫn đến việc tài khoản của bạn bị khóa vĩnh viễn.

#thanhnga#muarung#tancogiaoduyen#nhacvangtruoc75#bolero#vietnamesemusicpre1975#

Комментарии

Информация по комментариям в разработке