Sáng sớm bên Hồ Tây thơ mộng và nhộn nhịp bên đường Thanh Niên quận Tây Hồ Hà Nội
https://www.bdsdonganh.com.vn
https://www.ngoctien.net
https://www.tmiland.net
https://www.sunshinegolfviewskyvillas...
https://www.greenlinkcity.com
Giữa nội thành đông đúc, chật chội, Hồ Tây với đường nét uốn lượn, làn sóng nước lăn tăn mơ màng, không khí thoáng đãng, mát mẻ đã trở thành một điểm đến ưa thích của người Hà Nội. Dù ở bất kỳ thế hệ nào, Hồ Tây vẫn luôn làm xao xuyến, rung động những con tim đã từng một lần bước qua.
Mỗi lần gặp hồ Tây lại mang một vẻ đẹp mới mẻ.
Mỗi lần gặp hồ Tây lại mang một vẻ đẹp mới mẻ.
TIN LIÊN QUAN
Nỗ lực, bảo tồn, phát huy giá trị của Hồ Tây, Hà Nội
Gìn giữ, phát huy các giá trị văn hóa truyền thống từ sen Tây Hồ
Tây Hồ và những không gian sáng tạo, du lịch
Đẹp như một bức tranh thủy mặc
Lê Kim Trang (25 tuổi, Hòa Bình) tâm sự, cô đã có sáu năm học đại học và thạc sĩ ở Hà Nội, khi trở về quê sinh sống, làm việc, Trang nhớ nhất Hồ Tây. Cô cho biết, Hồ Tây lúc nào cũng đẹp, giống như một bức tranh thủy mặc với những đường nét mờ ảo, trầm ngâm, thanh nhẹ khiến người ra đi rồi lại luôn day dứt nhớ về. Cô chia sẻ: “Khi còn ở Hà Nội, tôi thích nhất là đi Hồ Tây, nhiều hôm, tâm trạng không vui, tôi cứ như vậy đi xe máy một vòng quanh hồ. Đến điểm cuối cùng ở đường Lạc Long Quân, lòng tự nhiên nhẹ nhõm, mọi chuyện cũng nghĩ thông suốt hơn”.
Mỗi tuần một lần, Trang đều dành ít nhất một buổi tối rảnh rỗi để ra hồ Tây. Có những hôm, cô đi chơi với bạn bè, có những hôm chỉ đi một mình. Đối với Trang, Hồ Tây là một “người bạn” thân thiết của cô ở mảnh đất Hà Nội này và trở thành nỗi nhớ khi rời xa Thủ đô. Cô cho biết: “Nặng lòng nhất khi rời Hà Nội, là không còn được đi dạo quanh Hồ Tây, ngắm hoàng hôn buông lơi, ánh đèn nhập nhoạng khi chiều tà, con người hòa vào không gian sông nước thiên nhiên, bao ưu tư, phiền muộn, mệt mỏi cũng theo gió, theo sóng biến mất”.
Quả thực, giữa Thủ đô Hà Nội phồn hoa, nhộn nhịp, Hồ Tây rộng lớn như một hòn ngọc nhỏ xanh mướt, thanh mát khiến lòng người dịu lại. Có lẽ, nhờ Hồ Tây mà con người phố thị mới được hòa mình vào thiên nhiên, trời đất rộng lớn. Cô Nguyễn Thu Hằng (55 tuổi, Hà Nội) cho biết, cô có gần 30 năm gắn bó với mảnh đất Hà Nội, đối với cô, Hồ Tây từ xưa đến nay vẫn luôn mang một vẻ đẹp vừa kín đáo, vừa duyên dáng, thu hút: “Hồ Tây giống như một người thiếu nữ, mùa nào cũng đẹp. Cả bốn mùa đều khiến người ta nhung nhớ. Mùa xuân, Hồ Tây nhuận sắc đỏ của người dân đi lễ chùa chiền. Mùa hạ, Hồ Tây rực rỡ sắc sen hồng trong nắng vàng. Mùa thu đến, Hồ Tây mơ màng sương khói se se lạnh những sáng sớm. Đông đến, màu xám của bầu trời khiến hồ thêm phần cổ kính, trầm lặng”.
Cô Hằng chia sẻ, trước kia, khi là sinh viên, cô rất ít dịp được đến Hồ Tây vì không có phương tiện đi lại thuận tiện như bây giờ. Nhưng ký ức về Hồ Tây vẫn in đậm trong trí nhớ của cô: “Hồ Tây lúc bấy giờ mộc mạc, đơn sơ lắm, không rào chắn, không có quán xá nhộn nhịp. Chỉ có lác đác người dân sống xung quanh đánh cá, chài lưới. Đến Hồ Tây, niềm hạnh phúc lớn nhất của sinh viên nghèo là đủ tiền mua một, hai cái bánh tôm rồi cả nhóm chia nhau ăn, lấy sức đi bộ về trường”.
Информация по комментариям в разработке