Nhạc: "Mạnh Bà". Rồi ai cũng phải uống canh Mạnh Bà rồi đầu thai, 8 giọt lệ đời người để nấu canh

Описание к видео Nhạc: "Mạnh Bà". Rồi ai cũng phải uống canh Mạnh Bà rồi đầu thai, 8 giọt lệ đời người để nấu canh

#leephuquy
#MạnhBà
#music
#theme
#song
#songs
#TruyềnThuyết
________________________________________________________
Truyền Thuyết:
Nhiều đôi trai gái yêu nhau thường thề rằng: “Sau khi chết, qua cầu Nại Hà không uống canh Mạnh Bà, để kiếp sau còn nhớ, kiếp sau còn mãi đi tìm”. Vậy canh Mạnh Bà là gì? Canh Mạnh bà được chia thành tám giọt lệ của một đời người, khi ai đó uống vào sẽ quên hết những truyện từ kiếp trước.
Tám giọt lệ:
Một giọt lệ "sinh"
Hai khoảng lệ "già"
Ba phần lệ "khổ"
Bốn cốc lệ "hối tiếc"
Năm tấc lệ "tương tư"
Sáu chén lệ "bệnh tật"
Bảy thước lệ "biệt ly"
Giọt thứ tám...nước mắt đau lòng của Mạnh Bà.
“Mạnh Bà thang”
Câu chuyện chặng đường sau cái chết và chén canh Mạnh Bà đúng sai thực hư thế nào không ai có thể chứng minh nhưng nghìn đời nay những người đã và đang yêu nhau vẫn tin như vậy. Và cũng vì lòng tin này mà họ lấy câu thề bồi: “Qua cầu Nại Hà không uống canh Mạnh Bà. Để kiếp sau còn nhớ, kiếp sau còn mãi đi tìm” để hẹn ước với nhau, để hứa với nhau một mối tình chung thủy.
Không chỉ lưu truyền trong dân gian, chén canh Mạnh Bà còn đi vào văn chương nghệ thuật. Tác giả Âu Dương Sảnh đã có truyện ngắn “Mạnh Bà thang” lấy được nước mắt của bao thế hệ người đọc. 
Chuyện kể rằng có người con gái chết tức tưởi vì tai nạn giao thông trước lễ cưới chỉ một tháng. Khi xuống âm phủ cô được Mạnh Bà đưa cho chén canh bảo uống. Nhưng cô không uống vì vẫn nhớ lời hẹn thề với người yêu. Đau xót thay sau khi từ chối chén canh, cô tận mắt chứng kiến người yêu mình đã vội quên lời thề, có nhân tình mới. 
Buồn đau, trở lại gặp Mạnh Bà lần nữa, những tưởng cô sẽ uống chén canh để quên đi, nào ngờ cô cầm lấy bát canh, lòng bộn bề suy nghĩ. Rồi bỗng cô hất bát canh xuống Vong Xuyên giang và chạy vụt qua cầu Nại Hà. “Đừng!” - Mạnh Bà kêu lên. Nhưng đã quá muộn, cô chạy lên chiếc cầu hình cầu vồng. Khi đến giữa cầu, bỗng cô trượt chân, ngã xuống sông Vong Xuyên. 
Cả người cô rơi xuống. Nhưng đôi môi cô vẫn cười. Một giọt nước mắt trong suốt rơi trong không trung. Thân hình nhỏ bé của cô bị dòng nước sông đục ngầu nuốt trọn. 

Комментарии

Информация по комментариям в разработке