(P11) Khử mụ vợ trưởng ấp khét tiếng ác ôn nợ má.u

Описание к видео (P11) Khử mụ vợ trưởng ấp khét tiếng ác ôn nợ má.u

Ngày 20/6/1971, Trung đoàn 38 đánh vào 2 quận An Hòa, Đắc Dục, tiêu diệt 2 Tiểu đoàn Bảo an, 2 Tiểu đoàn lính Cộng hòa, 1 Tiểu đoàn Trâu điên, 1 Đại đội Xe tăng, thu phá 8 khẩu pháo 105, giải phóng 13 nghìn dân.

Chúng tôi được thông báo tình hình địch tại chiến trường Khu 5 như sau: Tháng 6 năm 1971, ở chiến trường Khu 5, quân Mỹ chỉ có Sư đoàn bộ binh A me ri can số 23, và Lữ đoàn B nhảy dù số 173; quân chư hầu Pắc Chung Hy còn 2 Sư đoàn và 1 Lữ đoàn. Tất cả co về đóng quân ở Quảng Đà, Quảng Nam.

9 giờ sáng ngày 20/6/1971, tôi về đến Khu du kích.

Nhật ký , Lính Chiến.

TG: Phạm Hữu Thập F9 chiến Trương Gia Mô Quảng Đà.

Mọi người cùng ra đón chào, nhìn tôi hồ hởi, anh Hoàng kêu lên:

Nó kia rồi!

Hin đi xay bột, tráng bánh, làm mì ăn liên hoan. Sáu Tâm, Năm Thắm, Hai Lợi biết tin tôi trở về vội đến xem sao.

Hai Lợi nhìn thấy tôi thì đứng sững như trời trồng. Tôi cũng lặng người chẳng nói được gì. Rồi Lợi nhào tới ôm lấy tôi. Tôi gỡ tay Lợi ra bảo:

Các anh, các chị cười cho kìa.

Lợi khóc, đấm tôi thùm thụp, ấm ức:

Anh định đi tong luôn để em trông hoài vậy hử? Nhớ anh muốn chết đi được!

Chuyện dài lắm, để thư thư sẽ nói.

Chú Tôn bảo:

Thậm nó về là tốt rồi khỏi lo.

Tôi báo cáo lại trận Hòa Nha cho đến khi gặp Trung đoàn đi chiến đấu về. Tôi theo đơn vị về tập kết ở Quán Canh. Đại đội trưởng Mậu bảo tôi trở lại đồng bằng. Trung đoàn đêm nay sẽ đánh An Hòa, Đức Dục. Nói xong mọi người ồ lên: Thằng này phước lớn hung đó!

Ăn tối xong, Lợi kéo tôi đến một cái hầm ngoài bờ tre. Trong hầm lát ván sạch sẽ. Tôi ngả lưng dưới sạp vấn thuốc hút. Lợi ngả người vào tôi tâm sự những chuyện lâu ngày gặp lại.

Liên lạc Hin về hậu cứ lấy đạn. Chúng tôi còn lại 3 người.

19 giờ ngày 23/6/1971, mấy ông nông dân mang vũ khí, cõng đạn đến Khu du kích. Xã đội giao nhiệm vụ cho các bộ phận chúng tôi đến bến sông Thôn 10, xã Đại Cường; vượt sông bằng 2 chiếc thuyền qua cánh bãi trồng dưa hấu đến Thôn 3, Hòa Mỹ, phía Đông Nam núi Lở đặt súng máy trên đường nhựa quốc lộ 14.

2 giờ đêm rạng ngày 24/6/1971, du kích tiếp cận vào ấp. Lệnh nổ súng, tôi bắn dọc đại lộ 14. Loa che lửa đầu nòng phát lửa sáng rực; anh Hoàn sợ địch ở Núi Lở phát hiện, vào nhà dân vác ra cái liếp che phía sau.

Tôi bắn hết 1 dây băng đạn 250 viên. Anh Hoàn hô xung phong, du kích đồng hô: Cờ đỏ ám hiệu. Chúng tôi tháo súng tiến quân vào ấp. Quân Bảo an, Dân vệ bỏ chạy. Chúng tôi vượt sang đầu phía bên kia, giá súng máy bắn quét xuống bãi ngô rồi lại quay súng bắn lên phía trên; bắn vào khu đồi cây lúp xúp để uy hiếp những tên lẩn trốn.

Trong lúc ấy du kích bắt được 12 tên bảo an dân vệ; có một mụ ác ôn vợ tên Ấp trưởng, tuổi khoảng 29 – 30, có nhan sắc, trình độ năng lực hơn người. Du kích đưa dân ra dự xử tử mụ ác ôn.

Lý do bởi năm 1967 Việt Cộng treo cờ giải phóng trên cây xoài; Chồng mụ cử mấy thanh niên leo lên giật, không ai dám động đến lá cờ sợ Việt Cộng trả thù.

Tên ấp trưởng chửi thề: “Đù má, sợ chi Việt Cộng. Hãy coi đây”, rồi leo lên kéo lá cờ. Một quả lựu đạn buộc đầu dây tụt chốt rơi xuống, một tiếng ầm. Ấp trưởng từ trên cao trồng chuối, chết tại trận.

Từ đó mụ hắn tức tưởi, điên khùng trả thù chồng, gây nhiều tội ác. Mụ đem mìn đi gài ở những đoạn đường mà quân ta thường qua, chỉ điểm cho Mỹ ngụy bắt 13 người đi kháng chiến, rồi tự tay mụ buộc bao tải vần 9 người xuống suối Sơn Gò. Tội ác đó hôm nay phải đền tội!

Chú Tôn đọc bản án tử hình. Hai du kích đưa mụ đến đầu ghềnh bãi ngô, Chín Thương và Ba Răng Vổ xả súng bắn…

Lúc ấy các nhà trong phố đã tắt đèn; chúng tôi vào một cửa hàng bán tạp hóa. Mấy cha con ông già run như cầy sấy. Một chị con gái mạnh bạo hơn nói chuyện với anh Hoàn:

Các anh là Cộng sản “Bắc Việt vô?

Hoàn nói:

Chúng tôi là quân giải phóng, vào đây đánh Mỹ diệt ngụy giải phóng miền Nam, chị làm nghề gì?

em dạy học.

Chồng và cha em làm gì?

Em chưa chồng, ba má vô Sài Gòn ở.

Chị nghĩ gì về Cách mạng và quân Giải phóng chúng tôi?

Em không hiểu chi hết á, chỉ nghe tụi ngụy nói: Cộng sản ở rừng, ăn lá cây, ăn thịt sống, phóng uế phân xanh lè, có đuôi mọc sau đít như đuôi khỉ, bảy người bấu cành đu đủ không gẫy. Cộng Sản không có tình cảm, không biết yêu, không lấy dợ. Cộng Sản giết người ác hung đó.

Anh Hoàn hỏi:

Bây giờ chị thấy chúng tôi thế nào?

Cô gái nhìn sang tôi và mọi người, những chiến binh Bắc Việt nai nịt gọn gàng, quân phục, mũ tai bèo, súng tiểu liên A K trông hiên ngang và dũng mãnh, người nào cũng đẹp trai, răng trắng, môi đỏ, da hấp trứng gà bóc.

Комментарии

Информация по комментариям в разработке