✅✅[

Описание к видео ✅✅[

MAN MÁC BUỒN VỚI MỐI TÌNH ĐẦU TỪ ẤU THƠ CỦA THI SĨ NGUYỄN BÍNH
Có hai đứa bé, một trai (tác giả bài thơ) và một bé gái tên Nhi, có chung tuổi thơ thật yên bình ở một làng quê Bắc bộ. Như bao đứa trẻ khác, hai đứa suối ngày nhẩn nha chơi với nhau những trò chơi trẻ con.
Có lần, nhân lúc mọi người vắng nhà, chúng ra vườn lấy hoa cam rụng, cho vào nồi, cất nước hoa, bôi lên tóc nhau:
“Hí hửng bảo nhau: “Thơm đấy chứ
Nước hoa ngoài tỉnh thấm vào đâu!”
Lần khác, chị gái Nhi cho hai đứa uống rượu “chếnh choáng say” rồi hai đứa “ôm nhau đánh giấc dài” đến sáng hôm sau:
“Chị Nhi cứ chế làm sao ấy
Hai đứa nhìn nhau ngớ ngẩn cười”.
Tưởng rằng cũng như bao đứa trẻ thôn quê khác, chúng lớn lên rồi yêu nhau nên duyên vợ chồng như mẹ và chị gái Nhi thường hay nói đùa:
“Hai đứa, thưa bà, đến đẹp đôi!”
U tôi liền đáp ngay như thật
“Tôi có con dâu giúp đỡ rồi!”
Nhưng cuộc đời hai đứa bé rẽ hai hướng khác nhau với những biến cố cuộc đời, không còn gặp lại nữa. Chàng trai trở thành thi sĩ ly hương nhưng trái tim vẫn thổn thức nhớ về thời thơ ấu với tình yêu với Nhi cũng lớn dần theo năm tháng.
Thật xót xa cho chàng thi sĩ đa sầu, đa cảm, luôn mơ tưởng gặp lại người xưa để thành đôi. Thi sĩ vẫn không tin, thực ra là tự dối lòng rằng Nhi vẫn chưa chồng mặc dù sự thật trai lại:
Chị Nhi đã lấy chồng năm trước
Nhi đến năm sau lại lấy chồng?
Tuy vậy, thi sĩ vẫn ảo tưởng gặp lại Nhi vẫn chưa lấy chồng, vẽ ra cảnh tình cờ gặp lại Nhi, hai người nên duyên vợ chồng như là cái kết có hậu:
“Vườn xuân trắng xóa hoa cam rụng
Tôi với em Nhi kết vợ chồng”
Nhưng cuối cùng, thi sĩ cũng nhận ra thực tế bẽ bàng:
Nhưng mộng mà thôi, mộng mất thôi
Hoa thừa, rượu ế, ấy tình tôi!
Xa rồi vườn cũ hoa cam rụng
Gặp lại nhau chi, muộn mất rồi!

Комментарии

Информация по комментариям в разработке